Năm 2017 đang dần kết thúc, 12 tháng sắp trôi qua. Rõ ràng là thời gian đang qua đi, và thời gian không bao giờ trở lại. Thời gian luôn luôn mới, và thời gian không thể luân hồi. Thời gian là chiều kích tự nhiên của đời người. Thời gian gắn liền với thân phận mỗi người. Sống trong thời gian là có một khởi đầu và sẽ có một kết thúc. Thánh Vịnh 90 nói đến cái mau qua của thời gian: “Ngàn năm Chúa kể là gì, tựa hôm qua đã qua đi mất rồi, khác nào một trống canh thôi!” (Tv.90,4). “Lạy Chúa, xin dạy chúng con đếm tháng ngày mình sống, ngõ hầu tâm trí được khôn ngoan” (Tv 90,12). Kinh Thánh định nghĩa: Thiên Chúa là Alpha và Omêga, là khởi nguyên và cùng tận (Is 44,6). Thánh Gioan xác định: “Thiên Chúa là tình yêu” (1Ga 4,8). Sống trong Thiên Chúa là sống để yêu và sống trong thời gian là yêu để sống. Kẻ sống trong Thiên Chúa là người biết quý chuộng thời gian. Thời gian quý giá vẫn liên tục trôi qua không ngừng nghỉ. Tất cả những giá trị chân thật mà chúng ta có thể có được, luôn nằm ngay trong cách mà chúng ta sử dụng thời gian của đời mình. Thời gian cần phải được trân trọng trong từng khoảnh khắc. Từng giây phút ta đang sống đều quý giá. Từng con người mà ta có may mắn được tiếp xúc cũng đều quý giá. "Thời gian là một cái gì đó rất chậm đối với kẻ đang chờ, rất nhanh đối với người đang sợ, rất dài đối với kẻ đang buồn, rất ngắn đối với người đang vui. Nhưng đối với kẻ đang yêu thì thời gian hình như không hiện hữu."
Thời gian là Tình yêu. Hãy sử dụng thời gian quý giá mà Thiên Chúa ban cho mỗi người. Dùng thời gian để suy nghĩ, đó là nguồn sức mạnh. Dùng thời gian để đọc, đó là nền tảng sự khôn ngoan. Dùng thời gian để tìm hiểu, đó là cơ hội để giúp người khác. Dùng thời gian để cười, đó là âm nhạc của tâm hồn. Dùng thời gian để ước mơ, đó là kiến tạo những gì thuộc về tương lai. Dùng thời gian để thinh lặng, đó là cơ hội để gặp Chúa. Dùng thời gian để yêu và được yêu, đó là món quà vĩ đại nhất của Thiên Chúa. Dùng thời gian để cầu nguyện, đó là sức mạnh vĩ đại nhất trên trái đất này.
Vào một buổi chiều cuối năm, Đức Thánh Cha Phanxicô đã suy niệm: “Ngày hôm nay, một cách đặc biệt chúng ta chú mục đến ý nghĩa của thời gian, trong ý thức rằng thời gian không phải là một thực tại xa lạ đối với Thiên Chúa, vì Ngài đã muốn mạc khải chính Ngài và muốn cứu chúng ta trong dòng lịch sử. Ý nghĩa của thời gian, của đời tạm này, là bầu khí hiển linh của Thiên Chúa, là sự thể hiện của Thiên Chúa và tình yêu vững bền của Ngài. Trong thực tế, theo Thánh Phêrô thành Favre, “thời gian là sứ giả của Thiên Chúa”. Thánh Gioan Tông đồ nhắc nhớ: "Hỡi các con, giờ đã tận" (1 Ga 2.18), và lời của Thánh Phaolô về "sự viên mãn của thời gian" (Gl 4. 4) chỉ cho chúng ta thấy thời gian - có thể nói là - đã được Ðức Kitô, Con Thiên Chúa và là Con Mẹ Maria "đụng chạm" đến như thế nào, và nhận được từ Ngài một ý nghĩa mới và đáng ngạc nhiên: nó trở thành "thời gian cứu độ", nghĩa là thời điểm định đoạt của ơn cứu rỗi và ân sủng”. “Mẹ Thánh Giáo Hội dạy chúng ta kết thúc một năm và mỗi ngày trong đời chúng ta với một sự tự vấn lương tâm, trong đó chúng ta nhìn lại những gì đã xảy ra: chúng ta cảm ơn Chúa vì mọi điều thiện hảo chúng ta đã nhận được hay đã có thể làm được, đồng thời chúng ta cũng suy nghĩ về những thất bại và tội lỗi của chúng ta - để biết ơn Chúa và cầu xin sự tha thứ của Ngài”. “Thái độ tạ ơn của chúng ta dẫn chúng ta đến tấm lòng khiêm cung, để nhận biết và đón nhận ân sủng của Thiên Chúa. Chính ân sủng được làm con cái Chúa mà chúng ta dâng lời cảm tạ cũng là một lý do để chúng ta tự vấn lương tâm mình, sửa đổi đời sống cá nhân và gia đình của chúng ta, bằng cách tự hỏi lòng mình: chúng ta sống như thế nào? Chúng ta sống như con cái hay như nô lệ? Chúng ta có sống như những người đã được rửa tội trong Chúa Kitô, được xức dầu bởi Thánh Thần, được cứu thoát và tự do? Hay chúng ta chạy theo luận lý của thế gian này, làm những gì ác thần xúi chúng ta tin đó là lợi ích của chúng ta?” “Trong cuộc hành trình hiện sinh của chúng ta luôn luôn có một xu hướng chống lại sự tự do; chúng ta ‘sợ tự do’ và, một cách nghịch lý, chúng ta vô tình ‘thích ách nô lệ’. Sự tự do làm chúng ta sợ hãi bởi vì nó đặt chúng ta trước thời gian và trước trách nhiệm của chúng ta là phải sống cho tốt. Ách nô lệ giản lược thời gian vào một "chốc lát" và chúng ta cảm thấy an toàn hơn, nghĩa là, nó làm cho chúng ta sống phút hiện tại tách biệt khỏi quá khứ và tương lai của chúng ta. Nói cách khác, ách nô lệ cản trở chúng ta sống phút hiện tại đầy đủ và thực sự, vì nó triệt tiêu quá khứ và đóng lại tương lai, khép kín với cõi đời đời. Ách nô lệ làm cho chúng ta tin rằng mình không thể ước mơ, bay bổng, hay hy vọng. Một nghệ sĩ vĩ đại người Ý nói rằng, Chúa đưa dân Israel ra khỏi Ai Cập thì dễ hơn là lấy Ai Cập ra khỏi trái tim của người Do Thái. "Vâng," họ đã được giải phóng "một cách hữu hình" khỏi chế độ nô lệ, nhưng cuộc hành trình sa mạc với những khó khăn đa dạng và đói khát đã khiến họ bắt đầu cảm thấy hoài cổ, nhớ nhung mảnh đất Ai Cập, nơi họ đã ăn sống; nhưng họ quên rằng, họ đã ăn những thứ ấy 'tại bàn ăn dành cho nô lệ'. Nỗi nhớ nhung thời nô lệ cũng làm tổ trong trái tim chúng ta, vì nó làm chúng ta yên tâm hơn tự do, là điều xem ra rủi ro quá. Chúng ta hạnh phúc khi bị mê hoặc bởi những “pháo hoa” tưng bừng biết chừng nào, đẹp đấy nhưng thực ra chỉ kéo dài trong phút giây. Ðó là điều đang ngự trị vào thời điểm này!” “Kết thúc một năm là tái khẳng định rằng có một "giờ khắc cuối cùng" và một "thời viên mãn". Khi kết thúc năm nay, khi tạ ơn và cầu xin ơn tha thứ, chúng ta nên xin ơn để tiến bước trong tự do hầu sửa chữa những thiệt hại và bảo vệ bản thân chúng ta khỏi nỗi nhớ nhung về thời nô lệ. Nhìn lại một năm qua, chúng ta thấy các biến cố lần lượt diễn ra: những thiên tai bão lụt, cháy lửa liên tiếp gây nên biết bao nỗi thống khổ cho nhân loại. Tại nhiều nơi trên thế giới, chiến tranh và hận thù làm cho biết bao người phải chết, tản cư và khó khăn thiếu thốn; phẩm giá con người bị chà đạp. Đạo đức con người như đang bị suy giảm tới mức báo động trong các ngành nghề, bạo lực từ trong gia đình đến bên ngoài xã hội. Riêng mỗi người chúng ta cũng có biết bao điều tiêu cực. Chúng ta xin phó thác vận mệnh, tương lai của chúng ta cho Chúa là Cha quan phòng yêu thương và là Chủ của lịch sử. Nguyện xin Thánh Nữ Ðồng Trinh, Ðấng chính là trung tâm trong đền thờ Thiên Chúa, Ðấng đã ban Ðấng Cứu Thế cho thế giới, xin Mẹ giúp chúng ta đón nhận Ngài với một trái tim rộng mở để thực sự được tự do và sống tự do như con cái Thiên Chúa.
CONGREGATION OF THE MISSIONARY SISTERS OF THE BLESSED VIRGIN MARY, QUEEN OF MERCY 9141 S. 78th St. * Lincoln, NE 68516 * (402) 421-1704 * [email protected]